Từ thuở thanh xuân đã biết buồn
Những ngày những tháng những hoàng hôn
Nỗi buồn man mác chiều phai nắng
Giọt mưa như giọt lệ thiên thu
Lòng hoài niệm về một chốn xa xôi
Hồn ta như lạc vào cõi hư vô
Vẫn nhớ một đêm xưa trăng huyền thoại
Chân ngại ngùng ngõ vắng bóng đơn côi
Hồn thu với ta như tiền kiếp
Cho dù bèo giạt với mây trôi
Lệ bờ mi mỗi mùa thu chết
Lá đã ngoài song, lá rụng nhiều
Ta như giọt lệ tự ngàn xưa
Mắt buồn vời vợi bóng hoàng hôn
Thu về mang nỗi sầu thiên cổ
Xin giữ giùm ta chiếc lá rơi..
Lòng xót xa bao nỗi sầu nhân thế
Bao người đau khổ mãi khôn nguôi
Một đời qua chưa tàn cơn mộng ảo
Khi sum họp nào hay lúc chia phôi
Ai suốt đời đi tìm trong hư huyễn
Đã tàn lâu giấc mộng với hương nguyền
Dẫu thu đi cho bầu trời tím ngắt
Ta tìm về một nơi chốn bình yên..
Thu Chi Lệ
(Kỷ niệm ngày 11.07.23)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét