từ độ hồn nhiên theo em đi mất
ta khép lòng vào những dòng thơ
dấu yêu ơi, sao để nặng nghi ngờ
cho nước mắt chảy vào tim xa xót
không phải ta chuốt lời mật ngọt
dỗ dành em nếm thử thú đau thương
đâu trăm năm, đâu ngưỡng cửa thiên đường
ta chẳng phải kẻ dối lòng, tô vẽ
đừng, em nhé. Vẫn suốt đời lặng lẽ
ta yêu em, không giữ nổi riêng mình
con chữ nào viết xuống cũng nghiêng chênh
bởi vụng dại nên đành lòng chia biệt
đường tình yêu nếu ngỡ mình thua thiệt
thì xin em hãy tha thứ một lần
trong hồn ta nguyên vẹn dấu thanh tân
không dối trá tìm quên cho nỗi nhớ
dấu yêu ơi, ta vẫn còn hơi thở
tình yêu em vẫn còn mãi trong lòng
vẫn một đời mênh mông.....
BÀI HOẠ
NỖI ĐAU
Từ thuở tình si theo ai đi mất
Ta thấy mình sao quá đổi ngây thơ
Tình trao nhau lòng chẳng chút nghi ngờ
Rồi đau khổ thấm vào tim xa xót
Tình yêu ấy tưởng mang đầy vị ngọt
Dẫu biết rằng phải trả giá đau thương
Chốn trăm năm nào phải cõi thiên đường
Tình với hiếu làm sao cho trọn vẻ.
Cho nên ta cứ suốt đời lặng lẽ
Mang nỗi đau thầm lặng giữ riêng mình.
Chốn trần ai đành chịu bước chông chênh
Mang nỗi khổ của một lần ly biệt.
Bởi vụng dại nên đành lòng thua thiệt,
Không oán than hờn trách một lần.
Tấm lòng ta vẫn giữ vẹn thanh tân
Đâu cần biết người quên hay vẫn nhớ
Dẫu đau khổ vẫn không hề than thở
Giấu niềm đau còn lại mãi trong lòng
.
Nỗi buồn vẫn mênh mông...
Thu Chi Lệ
ta khép lòng vào những dòng thơ
dấu yêu ơi, sao để nặng nghi ngờ
cho nước mắt chảy vào tim xa xót
không phải ta chuốt lời mật ngọt
dỗ dành em nếm thử thú đau thương
đâu trăm năm, đâu ngưỡng cửa thiên đường
ta chẳng phải kẻ dối lòng, tô vẽ
đừng, em nhé. Vẫn suốt đời lặng lẽ
ta yêu em, không giữ nổi riêng mình
con chữ nào viết xuống cũng nghiêng chênh
bởi vụng dại nên đành lòng chia biệt
đường tình yêu nếu ngỡ mình thua thiệt
thì xin em hãy tha thứ một lần
trong hồn ta nguyên vẹn dấu thanh tân
không dối trá tìm quên cho nỗi nhớ
dấu yêu ơi, ta vẫn còn hơi thở
tình yêu em vẫn còn mãi trong lòng
vẫn một đời mênh mông.....
BÀI HOẠ
NỖI ĐAU
Từ thuở tình si theo ai đi mất
Ta thấy mình sao quá đổi ngây thơ
Tình trao nhau lòng chẳng chút nghi ngờ
Rồi đau khổ thấm vào tim xa xót
Tình yêu ấy tưởng mang đầy vị ngọt
Dẫu biết rằng phải trả giá đau thương
Chốn trăm năm nào phải cõi thiên đường
Tình với hiếu làm sao cho trọn vẻ.
Cho nên ta cứ suốt đời lặng lẽ
Mang nỗi đau thầm lặng giữ riêng mình.
Chốn trần ai đành chịu bước chông chênh
Mang nỗi khổ của một lần ly biệt.
Bởi vụng dại nên đành lòng thua thiệt,
Không oán than hờn trách một lần.
Tấm lòng ta vẫn giữ vẹn thanh tân
Đâu cần biết người quên hay vẫn nhớ
Dẫu đau khổ vẫn không hề than thở
Giấu niềm đau còn lại mãi trong lòng
.
Nỗi buồn vẫn mênh mông...
Thu Chi Lệ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét