Tháng bảy xưa tươi màu nắng hạ
Nhuộm hồng đôi má tuổi ngây thơ
Hương đồng cỏ nội vui ngày tháng
Mộng đẹp ngày xanh thỏa ước mơ
Đường về quê nội hai hàng phượng
Hoa thắm rơi đầy trên lối đi
Tà áo em bay dường cánh bướm
Niềm vui rạng rỡ một mùa thi
Rợp bóng con đường ra biển xanh
Hàng cây phượng vĩ đã bao năm
Sóng vẫn muôn đời như réo gọi
Rì rào ru giấc mộng ngày xanh
Biển đã bao phen buồn dậy sóng
Quê hương ngày đó đổi thay mau
Ngập tràn bao kẻ từ phương bắc
Tiếng nói xi xô chúng với nhau
Đường phố Sàigòn mùa hạ nắng
Đâu còn bóng mát những hàng me
Ai nghe chăng tiếng hờn sông núi
Sàigòn ơi, nắng cháy giữa trưa hè
Còn đây, trên những nẻo quê hương
Muôn vạn người dân đã xuống đường
Tiếng thét gào vang vang khắp ngả
Một lòng thề bảo vệ quê hương
Thế nước đã trên bờ vực thẳm
Người dân lành cất tiếng kêu than
Mảnh giang sơn cơ hồ tan tác
Sắp vào tay lũ giặc tham tàn
Hè năm nay phượng sầu ủ rũ
Trên cành cây vắng bóng đàn chim
Nắng xưa đã phai màu áo lụa
Nỗi buồn xa xót vẫn từng đêm..
Thu Chi Lệ
(28. 06.2018)