Hoa Thu Chi Lệ

Hoa Thu Chi Lệ

Thứ Hai, 10 tháng 12, 2018

BÂNG KHUÂNG NGÀY THÁNG CHẠP




Mây xám về cho trời buồn tháng chạp
Đóa hoa nào chưa hé nụ mùa xuân
Trời mới sang đông mưa nhiều tuyết đổ
Chim về đâu cánh mỏi nẻo phân vân

Dòng nước cạn như dòng khô nước mắt
Hỏi cành cây chiếc lá rụng về đâu
Những giọt mưa rơi đều trên mái ngói
Tiếng ru buồn giấc ngủ giữa đêm thâu

Tháng chạp rồi, sao vẫn còn tiếc nuối
Đừng quay về mơ tưởng chút hương xuân
Dẫu người đã biệt nơi phương trời cuối
Chuyện ngày xưa theo gió cuốn mây trôi

Tháng chạp về cho lòng thêm rét mướt
Đường trần đi muôn nẻo lạ quanh co
Một đời thường mải mê tìm hư ảo
Tháng ngày qua lòng nặng trĩu âu lo

Để tháng chạp qua đi, đừng níu bước
 Năm đã tàn như lá rụng mùa thu
Mặc giông tố ngoài khơi trên sóng nước
Lòng tĩnh lặng cho hết kiếp phù du

Ngày cuối năm lòng càng thêm xa xót
Thương nhớ hoài ngày cũ đã bao năm
Hoa tuyết đã rơi đầy trên ngõ vắng
Tháng chạp về cho nỗi nhớ bâng khuâng..

 Thu Chi Lệ
(Tháng 12. 2018)

Thứ Tư, 21 tháng 11, 2018

LẶNG LẼ BƯỚC THU ĐI



Nắng chiều đã nhạt cuối chân mây
Chiếc lá mơ phai rụng tháng ngày
Mùa thu ly biệt mùa thương nhớ
Cho lòng rét mướt một mùa đông

Tiếng gió ru thay lời lặng lẽ
Trời buồn theo những bước thu đi
Em thấy chăng đường xưa ngập lá
Thu nào đưa tiễn một người đi

Đường đi ngày ấy mờ sương khói
Mây xám trời quê khuất núi non
Nán lại mùa thu, sao vội vã
Đông nầy thêm nhạt phấn phai son

Nghe như tiếng chim chiều bỡ ngỡ
Đường xưa hiu hắt bóng cô liêu
Dõi trông mây trắng vờn qua ngõ
Một thoáng ngày xưa dẫu ít nhiều..

  Thu Chi Lệ

Thứ Hai, 29 tháng 10, 2018

Nhớ Về Một Chốn Mù Sương...



Đà Lạt hè xưa ngày nắng ấm
Đồi thông thoai thoải gió ru êm
Rong chơi giữa một miền thơ mộng
Ngồi ngắm trời xanh thảm cỏ mềm

Ghềnh thác nghìn năm dòng nước đổ
Nắng trên cao nắng nhạt như tơ
Một trời se lạnh, tim nồng ấm
Những ngày xưa ấy đẹp như mơ

Đà Lạt chiều nay sương khói tỏa
Trời buồn nhỏ những giọt mưa thu
Phố vắng mơ màng trong giấc ngủ
Bóng người mờ nhạt giữa sương khuya

Màn sương che phủ hồ than thở
Mây nước ngày xưa có hững hờ
Đường lên dốc nhỏ cành hoa tím
Để lại ngàn sau những dấu mờ

Tìm kỷ niệm, đồi thông lặng lẽ
Hồn đơn se lạnh buổi chiều nay
Ghé quán cà phê nghe vị đắng
Nhìn phố ngoài kia sương khói bay

Lũ khách về đâu đêm khói sương
Gió về lay lắt những cành thông
Cánh hoa ngày ấy giờ lưu lạc
Nơi miền viễn xứ có thương mong?..

           Thu Chi Lệ (10.10.18)
(Mùa Thu nơi Xứ Lạnh, nhớ về Đà Lạt xưa..)

Thứ Tư, 17 tháng 10, 2018

Một Vì Sao



Ngân hà một dải mờ ngăn cách
Chức Nữ Chàng Ngưu vạn nỗi sầu
Trời cho bắc nhịp cầu Ô Thước
Tương ngộ hàng năm dẫu một lần

Em là chiếc bóng trong tâm thức
Lòng ta khắc khoải những cơn mê
Ánh sao xa nhỏ mờ tinh tú
Cùng với trăng xưa hiển hiện về

Thiên thể muôn vàn trong vũ trụ
Trăm năm tìm mãi một vì sao
Vầng trăng tan vỡ mùa thu trước
Người cũng ngàn xa tự thuở nào

Chìm khuất trong thiên hà vô thủy
Một vì sao đó thực hay hư
Hình bóng ngày xưa là ảo ảnh
Là vì sao nhỏ giữa hư không


  Thu Chi Lệ
(Tháng 09.17)

Thứ Bảy, 15 tháng 9, 2018

Trăng Xưa




Bây giờ có phải là thu
Mà sao lảng đảng sương mù giăng ngang
Gió về cơn gió heo may
Cho vài chiếc lá bên này rụng rơi

Nầy vầng trăng tỏ đêm mơ
Có nghe văng vẳng câu thơ truyện Kiều
Một trời vằng vặc trăng thu
Một người đi mãi phiêu du nơi nào

Mảnh trăng xưa ấy nghìn sau
Cho mây nước cũ nao nao đợi chờ
Ngày xưa hoa trải đường thơ
Bây giờ lá úa bên bờ cỏ hoang

Ta vào giấc mộng hoang mang
Đi tìm chiếc bóng mênh mang cuối trời
Chỉ là một giấc mơ thôi
Tìm đâu một mảnh trăng trôi giữa dòng

Một dòng sông chảy trăm năm
Bên bờ lau lách bên trời xa xăm
Nhân gian một cõi phù trầm
Trăng kia vàng võ âm thầm mấy thu…

Thu Chi Lệ