Hoa Thu Chi Lệ

Hoa Thu Chi Lệ

Thứ Hai, 14 tháng 12, 2009

Mấy Mùa Đông


Từ miền nắng ấm ta về lại
Thu đã tàn lâu. mấy lá rơi.
Cảnh sầu thêm đậm niềm tâm sự
Đôi cánh chim bay tận cuối trời

Mùa đông về lại mang hơi giá
Lữ khách dừng chân biết chốn đâu
Quê người sao mãi còn xa lạ
Trời đất đìu hiu gợi nỗi sầu

Giọt mưa buồn đọng, run trên kính
Nước mắt âm thầm ướt bóng đêm
Đâu những mùa đông còn yên tỉnh
Trăng xưa từng mảnh rụng bên thềm


Thu Chi Lệ

Thứ Hai, 7 tháng 12, 2009

Hoa Lục Bình


Người đi biệt chẳng mong ngày trở lại
Bỏ mình ta với những nỗi cô đơn
Từng ngày qua cõi lòng thêm tê tái
Bởi thơ ngây hay chẳng biết giận hờn

Tình thơ đẹp bỗng vô tình đánh mất
Mối u hoài mãi se sắt tim ta
Lời của Mẹ hay tiếng ai thật khẻ
Vẫn ngọt thơm như giếng nước quê nhà

Nước sông xưa, hoa lục bình nở tím
Tiếng Mẹ ru còn ấm áp tim con
Chở hồn con trôi về miền thơ dại
Những bước chân hoang dẫm nhẹ lối mòn

Biết nơi đâu, vẫn phương trời thăm thẳm
Xa cách mênh mông, biển rộng sông dài
Tìm quên lãng, dấu niềm đau vô tận
Dòng nước trôi, hoa tím cũng tàn phai

Thu Chi Lệ

Thứ Ba, 17 tháng 11, 2009

Nữ Thần Tự Do


 
Đưa cao ngọn đuốc soi ngàn lối
Hai chữ Tự Do mãi sáng ngời
Thần tượng uy nghi trên ngọn sóng
Bốn phương nhân loại vọng trùng khơi

Thần Nữ Tự Do phép nhiệm mầu
Tình thương đem rải khắp Năm Châu
Giơ cao ngọn lửa xua tăm tối
Thái bình vui hưởng mộng dài lâu

Bức tường ô nhục ai ngăn cách
Sụp đổ tan tành dưới bước chân
Đông tây thống nhất từ hôm ấy**
Tự do rạng rỡ một trời Âu

Quê hương ta mãi còn tăm tối
Dân tộc chưa ngày hưởng Tự do
Cầu nguyện cho dân mình bớt khồ
Cho người yêu nước thoát tù lao

Ta như chim hót trong lồng nhỏ
Nhìn khoảng trời xanh gởi ước mơ
Đời đã hoàng hôn, ngày tháng lụn
Không gian cao rộng đã xa mờ…

Thu Chi Lệ

    
* Cảm xúc của tg. khi chiêm ngưỡng Tượng NTTD tại New York
     (Chuyến du lịch từ CHLB Đức qua Mỹ mùa thu 2009)
 ** Bức tường Berlin sụp đổ ngày 19.11.1989
   

THĂM THÁC NIAGARA


Niagara thác, chiều ta viếng
Vàng lá rừng thu trãi ngập đường
Thác cao nước đổ dồn vang tiếng
Bọt nước lan xa trắng tựa sương

Ngậm ngùi nhớ thác Cam Ly ấy
Cũng một ngày thu gió lạnh căm
Ta hỏi nước từ đâu đến nhỉ ?
Người cười ghềnh thác tự trăm năm

Như thác trôi đi, người cũng đi
Cuộc tình xưa chẳng nói chia ly
Nước trôi như thác không quay lại
Kỷ niệm còn đây một chút gì ?

Chiều nay viếng thác, nhớ người xa
Tưởng thấy Cam Ly tuổi ngọc ngà
Nước chảy mây trôi từ thuờ ấy
Nổi buồn gửi lại Nia Gara

Thu Chi Lệ

Thứ Bảy, 3 tháng 10, 2009

NẮNG NƠI XA


Chút heo may thổi mùa Thu rụng lá
Đường phố buồn rơi rắc những cơn mưa
Tiếng chim hót nghe chừng như xa lạ
Trăng lạnh nơi này khác ánh trăng xưa

Nắng nơi xa có ấm lòng ta sưởi
Có làm khô dòng lệ vẫn rơi thầm
Nghe trong gió như có lời nhắn gửi
Đừng nhắc chi xa xót chuyện trăm năm.

Thu Chi Lệ

Thứ Bảy, 19 tháng 9, 2009

HƠI THU


Bỗng dưng mây xám về giăng mắc
Cả khoảng trời xanh bỗng khuất màu
Chim mỏi cánh bay về núi thẳm
Không gian như đợi bóng mưa mau

Từng cơn gió nhẹ xa xôi tới
Mang chút heo may rớt xuống đời
Một cõi lòng đơn chừng buốt lạnh
Thời gian hờ hững nhẹ nhàng trôi

Thu về khe khẻ, đêm thinh lặng
Hiu hắt đèn vàng nhạt ánh trăng
Len lén hơi thu vào giữa mộng
Thì thầm gió gọi chút bâng khuâng

Thu Chi Lệ

Chủ Nhật, 23 tháng 8, 2009

SAO ĐÀNH

Cõi trần gian sao khổ đau nhiều quá
Lòng dại khờ như thuở mới sinh ra
Tình ta bé đâu sánh cùng biển cả
Sao đẩy đưa lạc vào cõi ta bà

Ta đâu nghĩ lòng người như kẻ chợ
Tình lỡ trao theo mây gió lang thang
Nào đâu biết Trời bắt ta nặng nợ
Tưởng cùng ai nhẹ gót chốn Thiên đàng

Nếu đừng có những lúc hồn rung nhẹ
Đâu để lòng này xa xót triền miên
Để trọn kiếp đếm thời gian lặng lẽ
Ru đời mình vào giấc mộng oan khiên

Thu Chi Lệ

Thứ Hai, 20 tháng 7, 2009

Đôi Ngả

Từ thuở xa nhau, thấy đời vô nghĩa
Người đi tìm vô vọng chốn xa xăm
Đêm thao thức nỗi sầu thêm thấm thía
Gió đông về run rẩy một vầng trăng

Ta co ro giữa khung trời giá tuyết
Bao năm qua còn lại chút tình nồng
Gởi người xa những dòng thơ ly biệt
Và nỗi buồn vẫn trãi rộng mênh mông

Lòng vương vấn mãi tình nhau một thuở
Đã qua rồi dĩ vãng dấu mù sương
Tim héo hắt quặn đau từng nỗi nhớ
Lãng đãng giấc mơ, xa những nẻo đường

Nỗi sầu lắng mấy mươi năm, còn đó
Thuyền đã xuôi đâu tìm lại bến xưa
Lời lẽ nào gần nhau chưa kịp ngõ
Giọt lệ nào thao thức với cơn mưa

Dẫu van xin, thời gian đâu trở lại
Đời rẻ chia buồn đôi ngả đi, về
Thu vẫn rụng lá vàng trên cỏ dại
Mùa xuân nào quay lại giữa cơn mê

Thu Chi Lệ

Thứ Tư, 24 tháng 6, 2009

Nỗi Đam Mê


Ngày xưa ấy tâm hồn ta dào dạt
Nắn nót từng đêm, êm ái lời thơ
Giàn hoa lý trải đầy hương thơm ngát
Những cánh hoa như hé nụ đợi chờ

Nâng niu ngắm từng cánh hoa nhung nhớ
Đem ép vào trang giấy nhạt màu xanh
Trên trời cao ánh trăng soi rực rỡ
Muốn gửi người bàng bạc cả vầng trăng

Thư người yêu đến từ miền đô thị
Hộp thư xanh bên ngõ đợi từng ngày
Thư gói ghém những lời tình tri kỷ
Lời thơ nào xao xuyến buổi thơ ngây

Vẫn hồn nhiên cùng tháng ngày lặng lẽ
Ta hằng mong tin nhạn sớm bay về
Người biền biệt, mây trời xa rất nhẹ
Hồn se buồn khép lại nỗi đam mê

Thu Chi Lệ

Thứ Tư, 10 tháng 6, 2009

Những Dòng Thơ Cũ


Những dòng thơ cũ, mang thương nhớ
Dĩ vãng phai mờ tựa khói sương
Như dòng suối ngọt theo hơi thở
Nhẹ rót vào tim nghe vấn vương

Những dòng thơ nở bên trời ấy
Vượt cả trùng dương theo gió mây
Quê hương kỷ niệm xa từ thuở
Lãng đãng hồn tôi những tháng ngày

Trang thơ còn đó, người xa vắng
Mực đã phai màu những tháng năm
Người vẫn muôn trùng người cách biệt
Để người mang nỗi nhớ xa xăm

Mấy mùa lá rụng giọt thu sầu
Quá nửa đời mình xa xót đau
Tưởng tiếc hương xưa ngày tháng cũ
Thời gian nỡ phụ chút tình sâu

Thu Chi Lệ

Thứ Bảy, 2 tháng 5, 2009

Hạnh Phúc Nơi Nào ?


Bao nhiêu năm ta vẫn đợi chờ
Lòng ta giá lạnh buổi hoang sơ
Hạnh phúc nơi nào ta chẳng thấy
Có chăng hạnh phúc cõi xa mờ

Tình yêu xưa lỡ đã trao người
Nên suốt cuộc đời đau chẳng nguôi
Cũng bởi lòng ta luôn chân thật
Hỏi đâu cống hiến ở trên đời

Dẫu biết tình thương như biển rộng
Người cho ta có được bao nhiêu
Bởi thi nhân hồn luôn mơ mộng
Hướng tha nhân chia xẻ thật nhiều.

Tình mình mong manh như ánh nắng
Đâu vững bền lời hứa trăm năm
Hạnh phúc ấy tưởng chừng sâu lắng
Sao đi tìm bỗng thấy xa xăm

Khi yêu nhau lòng người ích kỷ
Trách nhau chi những phút bồi hồi
Dẫu dang dở một đời trân quý
Hạnh phúc nào mãi vẫn xa xôi.

Thu Chi Lệ

Thứ Sáu, 3 tháng 4, 2009

Bóng Chim


Lâu rồi người ấy về thăm phố
Thơ thẩn tìm ai, biết ở đâu ?
Ngày tháng chờ trông thêm mỏi mắt
Vết buồn mỗi lúc một thêm sâu

Tìm đâu trăm nẻo sầu ngơ ngác
Nỗi nhớ càng thêm đau xót tim
Người mãi âm thầm trong bóng tối
Bóng chim tăm cá dễ đâu tìm

Lòng đắng hơn cà phê đắng chát
Dửng dưng tiếng hát ngọt lời ru
Người em năm cũ đâu còn nữa
Bóng dáng người xưa đã mịt mù

Lang thang trên những nẻo đường quen
Soi bóng cô đơn dưới ánh đèn
Đã mất xa rồi ngày tháng cũ
Xa rồi dĩ vãng nhớ cùng quên.

Thu Chi Lệ

Thứ Ba, 17 tháng 3, 2009

Những Con Đường Ngày Xưa


Đường Tự Do thuở tình vừa mới chớm
Ánh đèn màu rực rỡ đón chân ai
Đêm lấp lánh muôn ngàn vì sao nhỏ
Đèn cùng sao soi sáng chặng đường dài

Chiều Lê Lợi dập dìu bao tà áo
Lòng đắm say cùng điệu nhạc du dương
Ngồi bên nhau ngại ngùng không dám nói
Nhấp ly kem quán nhỏ cuối con đường

Về qua ngõ Huyền Trân nghe im vắng
Ngả Huyện Thanh Quan nhạt ánh đèn vàng
Chân chưa mỏi qua những con đường ngắn
Thầm ước sao mình chung bước lang thang

Phút chia tay ngập ngừng nơi bóng tối
Nụ hôn đầu vụng dại nét môi run
Bàn tay nắm nồng nàn như chẳng vội
Mắt tìm nhau chừng thêm đậm nỗi buồn

Mấy mươi năm trở về sao lạc lõng
Phố đã thay tên, cảnh lạ người đông
Như Lưu Nguyễn ngày xưa tìm bóng
Dáng tình xưa còn đọng mãi trong lòng.

Thu Chi Lệ

Dấu Chân Kỷ Niệm


Trương Minh Giảng đường xưa chiều nhạt nắng
Điểm hẹn đầu cho buổi gặp ban sơ
Giây phút ấy sao nhìn nhau bỡ ngỡ
Chút thẹn thùng vò mãi chiếc khăn tơ

Góc hiền Vương chờ nhau giờ tan sở
Bước ngượng ngùng như giấc mộng đầu tiên
Đường Xuân Hương lắng nghe từng hơi thở
Hoa cỏ bên đường nghiêng cánh làm duyên

Những bước chân xưa khua vào kỷ niệm
Chút thẹn thùng chút bỡ ngỡ thương yêu
Quay nhìn lại vẫn thơm lòng âu yếm
Dẩu rất xa nhưng tình mãi thật nhiều

Thu Chi Lệ

Thứ Hai, 16 tháng 2, 2009

TRONG BÓNG MÂY


Nỗi niềm riêng nào ai biết được
Lặng lẽ trôi theo những giọt mưa
Người đi mê mải trong sương gió
Mờ mịt không tìm ra lối xưa

Mấy mươi năm vẫn đành xa vắng
Quên hết đi bao nỗi khát khao
Nhớ nhung chi mãi sầu câm lặng
Để lạc hồn theo những bến nào

Trang thơ cũ đã nhoè nét mực
Ngày tháng về đâu cõi xa xăm
Để từng đêm vẫn hoài thao thức
Vẫn thấy cô đơn với chỗ nằm

Đã xa rồi bóng người năm cũ
Thầm tiếc bao kỷ niệm ngày qua
Trăng về nương náu ngàn cổ thụ
Lơ lững trời cao bóng khuất xa

Niềm đau còn lại chút riêng mang
Vẫn rụng mùa thu những lá vàng
Hãy để hồn trong niềm tỉnh lặng
Tình xưa chìm lẫn bóng mây ngàn.

Thu Chi Lệ

Thứ Sáu, 23 tháng 1, 2009

TUYẾT TRẮNG


Mây trôi như khói sương mờ ảo
Phủ xuống trần gian trắng một màu
Nhẹ toả nhà ai làn khói nhỏ
Lượn lờ vẽ nét chậm lên cao

Hàng cây trắng xoá, con đường trắng
Gió rét từng cơn rụng xuống đầy
Hoa tuyết bay bay theo từng nhịp
Mịt mù, xám đục tựa màu mây

Không gian se sắt lạnh hồn tôi
Năm tháng chia xa những ngả đời
Thao thức đêm dài cùng dĩ vãng
Thời gian rồi mãi lạnh lùng trôi

Đông về trời dẫu thêm băng tuyết
Vẫn ấm trong lòng kỷ niệm xa
Tuyết trắng giăng đầy trên vạn nẽo
Lung linh ngày cũ vẫn chưa nhoà

Thu Chi Lệ

Thứ Năm, 8 tháng 1, 2009

Mộng Trăm Năm

Hoàng hôn xuống nhuộm chân trời ráng đỏ
Chim lẻ bầy đường mỏi cánh mệt nhoài
Người bên ấy vẫn đành cách mặt
Ngắm bóng hình thêm thẹn với gương soi

mấy mươi năm vẫn niềm đau thầm lặng
Tiếc thương hoài cho thờ thẫn hồn hoang
Tôi vẫn mãi một phương trời lạnh giá
Như giọt sương, giọt nước mắt hàng hàng

Xin cám ơn khoảng trời mây xanh ngắt
Tìm dấu xưa ôm ấp kỷ niệm nào
Tháng năm ấy chẳng phai niềm nhung nhớ
Tuổi thu buồn hiu hắt má xanh xao

Người đã đi không một lời giả biệt
Khoảnh khắc nào tôi vẫn thấy cô đơn
Vẫn chập chờn nỗi niềm trong giấc ngủ
Giấc mơ ơi, đâu thấy cõi thiên đường

Gần trọn kiếp thương cuộc tình dang dở
Nhan sắc nào năm tháng cũng tàn phai
Mai rồi sẽ trở về cùng cát bụi
Mộng trăm năm năm chìm theo giấc ngủ dài

Thu Chi Lệ